Gió lướt qua anh giật mình ngơ ngẩn
Mùa thu xưa ta chung bước bên lề
Dù che nghiêng mưa tạt vào tay hứng
Bước vẫn đều tim đếm nhịp đê mê
Mưa lắng dịu cây xạc xào rụng lá
Nghiêng nghiêng cười tơi tả suốt con đường
Níu bờ vai sợ hồn mình té ngã
Phố đắm chìm theo nhịp bước yêu thương
Hè vừa dịu Thu oằn mình chổm dậy
Bước vô tình trên dãy phố hôm nao
Mới đây thôi em mưa buồn giận lẫy
Khoảng khắc này cây lá mới lao xao
Tại con đường hun hút dài xa thẳm
Cây dù thô đâu che hết mưa thu
Em chuyển bước giữa Hè và Đông trắng
Làm mùa Thu gió cuốn hết mịt mù
Và gió níu kéo anh về con phố vắng
................................